Sân sau cửa hàng quan tài, Từ Thanh đang đi vòng quanh cây đào lớn trước mắt mà quan sát.
Hắn vừa quan sát, vừa tấm tắc bình phẩm, dường như đang tính toán điều gì.
“Chậc, cây đào lớn này không uổng công sinh trưởng, nhìn cái eo nhỏ nhắn này, đã sắp bằng miệng vại rồi. Nếu dùng nó để làm đào mộc kiếm, dù không làm được vạn thanh, cũng có thể làm được ngàn thanh.”
“Nếu là lôi kích mộc, vậy thì càng phi phàm!”